Chico giành thắng lợi đãi ông khách kia một chầu rượu gạo ly nhỏ lồng vào bia cốc vại, rồi quay sang an ủi đối phương của mình, bữa nào tao rủ mày đi bắt cua nhá, hoặc không thì chờ tao bắt cua rồi hấp mang đến cho mày nếm thử, ngon lắm.
cua xanh quà đồ ăn từ Chico |
Chúng tôi đón khách ngoài hiên nửa sau của buổi chiều, phần nhiều thời gian là trong mưa với tán dù thi thoảng gặp gió lớn lại táp vào lưng cả khách lẫn chủ không ít bọt nước. Và chén cua xanh hấp mới dỡ khỏi xửng được Chico mang tới hãy còn âm ấm.
Cậu khách mặt tròn xe như ông Bụt bảo, mama của Chico dặn đồ hải sản phần nhiều hấp hay luộc đều không cần đến bất cứ gia vị nào vì nước biển mặn làm đồ hải sản cũng mặn theo rồi. Vẫn là theo cậu phó bếp, cua tuỳ lượng nhiều ít và kích cỡ xửng mà thời gian hấp có thể là 15-20 phút. Và lượng nước dùng để hấp là rất ít thôi.
Gọi là cua nhưng mấy con nho nhỏ này tôi thấy chúng có lớp vỏ mềm như ghẹ. Về phần thịt, ngọt, tươi, chắc và đậm đà.
Dân tình có thú mò ngêu bắt cua vẹm ở đây nắm rất vững các lề thói quy định của tiểu bang, từ thời gian nào của năm có thể tự do câu bắt, cho tới cùng một chi họ cá tôm cua vẹm thì có giống nào có thể tự tiện túm bắt mang về đánh chén còn giống loại nào thấy thì phải tránh thật xa kẻo bị bắt và phạt tiền.
Tự dưng tôi nhớ chuyện đâu đó cách đây hơn cả một thập kỷ, có ông đại diện nhà mình cùng tay tài xế mang túi đi cào ngêu bị cảnh sát túm. Ông có thân phận ngoại giao thoát tức thì, còn nghe đâu bác tài cũng được ngồi chơi xơi nước một buổi ở đồn cảnh sát tây. Tất nhiên là chuyện kiểu này sẽ không bao giờ lên bản tin đối ngoại của ông bộ nhà mình roài.
khách chu đáo, mang cua thêm cả đĩa và giấy ăn :-) |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét