Thứ Hai, 29 tháng 2, 2016

bắc ninh 28.2.2016

Như mọi khi, phần lớn thời gian trên đường đi và về tôi lăn quay ra ngủ.
 
Ở nhà trời nắng ráo, ấm áp hơn sau một tuần lạnh và ẩm. Hỏi hai cụ già về cái lấy nước nóng, được trả lời lạnh quá nên chỉ được một ngày nước âm ấm. Bù lại, ngày các con về, rửa bát tha hồ tung tóe và nghịch với mấy chậu nước nóng già.

Nhà đối diện đập nhà mái ngói cũ ngót nghét bốn chục năm tuổi để xây nhà hộp mới. Từ gần hai năm nay chúng tôi hay đùa về chuyện tìm mua nốt phần nhà đất đó, biết là chuyện không tưởng nhưng vẫn cứ đùa. Diện mạo làng, ít nhất ở khu Chùa, có nhiều thay đổi. Mấy nhà đi Nam kiếm ăn để nhà vườn trống không, trơ khấc. Mấy nhà khác cho thuê đất trồng rau và hoa, dựng khung che mái trông rất kiểu nhà nông chuyên nghiệp hiện đại. Đường ven mương đã có ai đó trồng cây. Chắc một hai năm nữa sẽ tỏa bóng rất đẹp.

Bạn lái xe từ lâu đã thành bạn câu của ông chủ thuê ao làng đầu ngõ. Tôi hỏi kết quả lần này thế nào, được trả lời, hôm nay lạnh cá không đớp mồi. Chuyện loanh quanh nghe được là ông chủ thuê ao có âm mưu mua lại cái ao, huyện gật bảo ừ, nhưng thủy lợi xã bảo không vì đó là ao cấp nước cho ruộng. Cái làng có vô khối ao, ao của nhân dân nhân dân lấp chẳng nói làm gì. Còn cái ao công lấp nốt thì đúng là ngốc. Nghe nói ông chủ thuê ao không hẳn kiếm chác nhiều từ ao nhưng cương quyết bám trụ kéo dài hợp đồng thuê với hy vọng có ngày thay đổi tình thế, mua được cái ao.

Cái ngày làng chẳng còn ao làng thì chắc thôn sẽ lên phố.


Thứ Hai, 22 tháng 2, 2016

vườn hà nội ngày trước lễ nguyên tiêu

Chủ nhật phải cày cuốc trả nợ nhưng đầu óc rỗng không thì bày đặt động tay động chân cầm cái cưa ra vườn cưa chân cái giá cũ rồi sơn quệt.

Sân dọn bữa trước cho đến giờ về căn bản vẫn là tốt. Gốc khế không bị bày bừa gì cả.

Hoa mai cuối cùng đã cho hoa. Một bông duy nhất.

Không tính đám ngải cứu và lá lốt hồn nhiên vô tư quềnh quàng cái ô đất hình chữ nhật thì sức sống đáng kể của các bạn rau tập trung ở khóm nhỏ cần tây bữa trước TL bứng ở vườn Bắc Ninh đem về trồng.

Kế hoạch cho tháng 3 lịch Tây là đi tìm cái cây leo tường. Và nếu được, tức là vừa không lười lại vừa thừa điên, thì trồng ít rau nữa :-)))






Thứ Bảy, 20 tháng 2, 2016

ngày rong chơi

Tôi quay lại Bát Tràng sau nhiều năm.

Bạn TL ghé qua Hà Nội có ý tìm một ấm pha trà tay cầm kiểu Nhật, tôi thấy gần chỗ xe bus đậu có gian bày hàng từ đầu đến cuối là ấm nên việc đầu tiên khi xuống xe là kêu mọi người đi ngược đường lên ngó.

Nhà gốm chưa mở hàng, nhưng thấy khách thò mặt vào hỏi thì vui vẻ bảo, cứ coi đi. Ấm nhiều nhìn nhức mắt, chim hót lảnh lót từ gian này sang chái kia điếc tai, tôi coi ấm thì ít mà chú tâm vào chỗ bát chiết yêu và khay dài để riêng một góc. Lấy xong đồ, ông chủ bảo chờ gọi người ra gói và tính tiền, còn giờ mời khách dùng trà.

Chuyện bên bàn nước kéo dài đến quá nửa giờ. Chủ đề là chim và lồng chim. Đã rất lâu tôi mới gặp người chơi vui vẻ khoái chí với cái thú của mình đến vậy. Tôi biết thêm được một đống chuyện liên quan đến bọn chim, từ cách người ta bẫy bắt chúng, cách thức giám khảo làm việc ở mỗi cuộc thi thố đến một vài anh thanh niên chơi chim thì ít mà đem lồng quý đi cầm thì nhiều, rồi cả mẹo tắm cho chim của ông chủ hàng ấm.

Sau vụ ấm chúng tôi đi tìm hàng gốm ngon, lạc mất một hồi mới đến nơi. Chúng tôi lượm được mấy món gốm nhỏ mang về Hà Nội với ý tưởng đóng khung treo tường. Kế hoạch là vậy nhưng để ra được sản phẩm hoàn thì chắc đến mùng thất.

Bữa tối định ngồi quán Ấn nhưng có người gạ gẫm lên Hachi, ừ thì đi. Chúng tôi rảo bộ từ chỗ dừng bus đến quán, gần đến nơi thấy ai đó cười toe toét lại giơ tay chào, nhìn kỹ ra là bác bếp trưởng. Tôi hỏi, bác ra ngoài hút thuốc à thấy gật gật đầu cười nhưng tay chẳng có mẩu thuốc nào.

Chai rượu của "anh đẹp trai" vẫn y nguyên như bữa trước. Theo thuyết âm mưu vẫn có người băn khoăn chuyện gì xảy ra với "anh đẹp trai". Tôi thì quan tâm đến vụ đánh chén và nhìn tay bác bếp trưởng làm ảo thuật với dao hơn.

Cuối bữa, cậu phục vụ nói hôm nay bếp trưởng mời matcha. Ba phần tráng miệng được chuẩn bị ngay trước mắt chúng tôi, phong vị rất tuyệt. Chốc lát sau, cậu bé kia bảo bác ý mới đi Nhật về, mang cả bột trà và bánh sang, quý nên mời. Chắc là vậy vì không tính tôi và TL hiếm khi đến thì bạn đồng hành rõ ràng là ngồi mòn ghế quầy bar.

Hôm nay coi như là hạp duyên ăn và chơi :-)




Thứ Sáu, 19 tháng 2, 2016

quà tết cho bản thân

Qua chị Hoa mua sách, hỏi truyện trinh thám. Bà chủ mang ra ba cuốn dày cộp, khách mua kêu oai oái. Lúc về hai tay hai túi xách hoành tráng.

Hôm qua mới xé màng kính coi một chút. Vui vui với món quà tự mình tặng mình :-)


vườn hà nội cận rằm tháng giêng

Cuối cùng thì đào cũng nở hoa. Rất vui vẻ. Rất chảnh.

Đầu năm hì hục dọn sân, kết quả giờ cả một khoảng nhẵn thín, chỉ còn những vết bụi bẩn bám vào các ô gạch.

Cửa hàng thò mặt ra bảo, thích nhỉ. Xong rồi được dặn, thế thì đừng có bày bừa gì ra chỗ gốc khế nhá.

Thi thoảng cửa hàng quên khóa vòi nước, đến giờ nước chảy tự nhiên thì tò tò lênh láng cả một khoảng sân. Nhìn thấy thì kêu nhắc. Không còn sức cáu và mắng nữa.

Lá khế rơi. Thoáng nhìn tưởng lá nhựa của hoa giả nhà ai làm rơi chạy theo gió tạt xuống sân vườn. Nhìn kỹ, ừ thì cây nhà mình.

Cái business plan cuối cùng cũng xong. Có người chạy đi chạy lại, ăn vặt, quét sân, pha cafe và trà ngồi bậu cửa nhìn cái vườn, nhìn những lồng sắt cao tầng của tòa nhà đối diện.

Trời lạnh trở lại rồi.

Xong cơn ác mộng này sẽ là ngủ bù. Và ra vườn trà nước nữa. Tại sao không :-)




Thứ Ba, 16 tháng 2, 2016

xà lách xào tỏi vị dầu hào

Tôi chịu không dò ra được tên của giống xà lách này. Vườn Bắc Ninh cho rau này từ mấy năm nay, con hỏi Mẹ, bà già ú ớ bảo không biết, mua giống về trồng vậy thôi.

Lá cây dài, cây to có thể đến tận 30cm. Phần sống thân cứng cáp. Khi ăn cho vị nhằng nhặng đắng.

Hồi đầu tôi không thích giống rau này lắm. Sau thì bày ra đủ trò. Có lúc xắt khúc làm salad ăn với cá xông khói. Đĩa rau trộn được bổ túc vị của hạt olive, nụ bách hoa và hành tây xem ra không tệ. Có lúc lại là nhúng rau vào nồi lẩu. Ăn ngọt, hơi sần sật, đượm vị ngậy của nước dùng; chỉ có mỗi điểm tệ nhỏ là cái nồi nước vốn trong bị rau thả làm cho ngả màu xanh, coi rất kỳ.

Bữa trước có bữa trưa món nướng chia tay cô hàng xóm cũ đi du học. Phần rau chỉ có duy nhất thứ xà lách này xin từ vườn nhà Bắc Ninh. Con bé bảo, hồi nó còn ở Trung Quốc, dân vùng nó học hay dùng rau này làm món xào, xào với tỏi, trong cái chảo to sâu lòng.

Trưa nay tôi thử làm theo. Nhà không có cái chảo to thì tôi dùng chảo nhỡ. Tỏi đập dập sau bằm rối đem phi lên thơm lừng, rau tiếp đó được cho vào xào. Vốn dĩ tôi định dùng xì dầu Quảng Châu tạo vị và làm mặn, nhưng lúc mở tủ lạnh ngẫm nghĩ thế nào lại quờ lọ dầu hào, đem ra vẩy lấy vẩy để vào cái chảo.

TL ốm nằm nhà, tôi làm xong bữa trưa kêu nó dậy ăn cơm. Hỏi người ốm món rau thế nào, nó nhúc nhích bảo ngon.

Tôi ăn phần rau của mình, thấy đúng là rất ổn. Như thế này dứt khoát tôi sẽ tìm ra tên chính xác của giống xà lách này :-)

Thứ Sáu, 12 tháng 2, 2016

quà cho bj

Ngày đi-ra-ngoài-chơi đầu tiên của Tết.

Phim hết vé không coi được.

Giày chạy xỏ hai đôi hai tiệm, người bán hàng thiếu nước nhăn mặt vì khổ chân quái gở của khách. Kết luận, không có duyên cho ý tưởng-kế hoạch giảm cân.

Trèo taxi về nhà, lúc xuống quên cái áo yêu thích.

Thành tựu của ngày là món quà này. Cho BJ một kẻ thích đánh chén :-)


Thứ Tư, 10 tháng 2, 2016

bắc ninh ngày 3 tết

Về đón TL và ăn cơm hóa vàng.

Hai cây đào đỏ nở toe toét, còn bạn đào phai hạ năm ngoái giờ bắt đầu e ấp điệu đà. Chẳng bù cho ở Hà Nội, chúng tôi quên lịch tuốt lá cộng với tiết trời lạnh nên ra vườn đếm mỗi ngày cũng chỉ được chưa đến mươi bông.

Đường về chúng tôi chọn lối mới. Thi thoảng đọc báo thấy có chuyện bác bộ trưởng giao thông kêu hạ bớt biển. Ở đâu không rõ, nhưng cho cung đường mới này thì vấn đề lại là chẳng có cái biển quái nào, tôi tính ra không phải nhân dân địa phương thì rõ là ai đi qua đây cũng đều thiên tài cả, nhìn phóc ra hướng đi :-)

Chúng tôi còn bữa hóa vàng ở Hà Nội. Con cháu láo toét cứ loay hoay tính toán làm thế nào để không thành cỗ thừa mà vẫn phải đủ mâm đủ món. Cái này gọi là khó :-)





Thứ Tư, 3 tháng 2, 2016

salad gà đông-tây kết hợp

Thời gian này, ngoài cái vụ ngồi bệt vỉa hè, và thường là trước một cái rãnh hay nắp cống, ăn trưa "bụi" với bạn hợp "cạ" và đôi lần ngồi cùng đồng nghiệp trong một quán bia to gần chỗ làm thì cho một cuộc gặp có tính hình thức và cần chút bồi-kính, tôi thường cảm thấy có chút mệt mỏi trong việc chọn địa điểm.

Bữa trước, sau gần hai năm không chạm mặt, cuối cùng, tôi và TL đã định được lịch hẹn ăn trưa với anh họ thân nhất trong cái đại gia đình phân hai nhánh vốn chẳng nuôi liên hệ mật thiết.

Gạ TL mấy chỗ, nó chê nơi thì thức ăn không hợp nơi thì xa. Tặc lưỡi bảo cứ đến chỗ hẹn rồi tính. Nhìn thấy ông anh hỏi hay là ngồi quán cafe-cơm trưa văn phòng có tên Ý rất oách cho cái đám nhinh nhỉnh tiền ngay cạnh cơ quan ông anh được không thì nhận được cái phẩy tay rồi kêu trèo lên xe. Xe chạy vào đầu Hàm Long, tôi cười phá lên hỏi không phải cái tiệm đồ Tây đấy chứ.

Tôi thích qua đó mua mấy món đồ nguội, còn rượu không uống nên chẳng màng. Hẹn ăn trưa hay ăn tối, thi thoảng có người rủ nhưng luôn bảo không, có lẽ vì ấn tượng kỳ cục về mấy cái người giàu mới và đám quan chức bụng bia nếu không xí xớm mồm to thể hiện thì cao cao tại thượng đi đi lại lại vướng cả cái lối hẹp trong cửa hàng.

Trèo lên tầng hai lần đầu tiên, đúng như hình dung, tôi được ăn no cả tai trước khi các món bày ra. Những người nam trẻ tuổi mới phất ngoắc cao chân trong mấy đôi Richelieu lộ tất thể thao ngắn cụt lủn, những cô gái nhập nhàng bước chân vào thế giới OL thành đạt đi bốt cao lêu đêu và mang vớ lưới đen.

Mất đi nhiều thú vui đánh chén, tôi có lẽ sẽ không để ý nhiều đến những món bày ra và chỉ làm cái việc đơn giản là nhét thức ăn vô miệng trong khi nói chuyện gà vịt lộn xộn với ông anh họ, con của ông anh họ và TL. Nhưng có điều hay là chúng tôi hôm đó có được một ý tưởng hay ho về món gỏi/salad gà nhà làm.

Tối qua đã làm thử, dù chưa phải là y lai phiên bản gốc nhưng cũng được khách qua nhà gật gù bảo được.

Công thức nhớ rồi ghi lại:
- Gà xé (xốc chút muối và tiêu cho đậm)
- Rau củ thái lát: hành tây thái lát (xốc dấm và đường tẩy hăng), dưa chuột bỏ ruột (giống dưa Nhật giòn là tốt nhất), cà rốt nạo (chỉ thoang thoảng, coi như là điểm sắc)
- Rau gia vị: răm, mùi ta, bạc hà, thơm (tất cả đều là thoang thoảng)
- Vừng trắng rang giã siêu-rối (chắc là cho vào cái cối nghiền một vòng để hạt vừng kịp sứt mẻ tý xíu mà tiết ra dầu và vị thơm vừa đủ)
- Và điều này hay: một hai sợi gừng thái chỉ siêu mỏng
Vị chủ của món là ngọt chứ không phải thanh mặn và đậm răm như gà xé phay truyền thống. Tôi gọi vui salad gà kiểu đông-tây kết hợp vì vị bạc hà làm nhớ mấy cái đĩa xứ Ý, vừng và dưa chuột làm nhớ salad Nhật :-)

Ngày trước làm  món rau trộn, tôi thiên về số lượng và vị đậm. Giờ cái bao tử mệt mỏi không còn hứng thú nhiều chuyện ăn uống, tính tình theo thời gian cũng khác trước mà bớt đi được chút lăng xăng và thô lỗ, thành ra học được bài học đơn giản: ít, thoang thoảng, và chủ về nhạt.