Thứ Tư, 17 tháng 8, 2016

thịt viên vị sa tế hấp rau nấm

Bữa trưa ở Ren được quyết định ngẫu hứng với lý do lãng xẹt "ăn rằm tháng bảy", M và TL gọi ramen, còn tôi ung dung với phần cơm lươn hoành tráng, rồi còn ăn chực cốc trứng hấp của hai đứa kia. Lúc bắt đầu đánh chén, TL nghĩ vẩn vơ gì rồi buông một câu, món Nhật không cay nhỉ. Nói nhăng cuội mấy câu, tôi lại thấy đầu lưỡi chấp vị cay cay của sa tế.

Cho bữa tối, TL chỉ đạo, trưa ăn nhiều nên tối đơn giản thôi. Nhưng đơn giản là cho đĩa bát sắp ra mâm khi vào bữa, còn nguyên liệu mua ở chợ muốn rón rén tý chút cũng khó mở miệng yêu cầu. Cái suy nghĩ lúc trưa vẫn lơ lửng, tôi tự bảo ngoài bữa tối, tại sao không thử làm món thịt viên hấp cay cay vị sa tế nhỉ.


Kết quả đối với tôi không tồi. Các viên thịt mềm, cay vị sa tế cùng tiêu và gừng, lại thơm và ngọt của rau và nấm hương. Về tỷ lệ lần này là làm theo kiểu à l'improviste nên ghi chép lại chỉ là gạch đầu dòng thành phần nguyên liệu và cách làm mà thôi.

Cho các viên thịt
- Thịt băm (nạc vai)
- Chút giò sống (để tạo độ nhuyễn và mềm)
- Hành tươi, mùi tàu xắt nhuyễn (tính là tạo vị xanh nhưng viên thịt chín thì cái sắc đó về căn bản chẳng còn :-))
- Hành tây băm nhỏ (làm cho viên thịt mềm và ngọt)
- Gừng thái chỉ thật mịn
- Tiêu xay
- Sa tế
- Mirin (một tý xíu, chẳng rõ tại sao tôi lại quyết định cho vào :-))
- Dầu mè
- Xì dầu
Các bạn này trộn đều tay chờ được viên.

Thứ lót
- Cải chíp
- Nấm hương
- Mộc nhĩ

Hấp nào
- Nồi hấp cho nước xấp xỉ cái kệ hấp
- Rải rau + nấm hương + mộc nhĩ lên kệ hấp
- Viên thịt đặt lên trên hỗn hợp nền đó
- Và a lê hấp, hấp nào!

Chuyện rất hài hước ở đây là từ cái chép miệng thèm vị cay ở Ren thì có trò viên viên nặn nặn và khi ghi lại note này tôi lẩn thẩn nghĩ đến One Meatball và chàng thanh niên Dave Van Ronk :-)))

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét