Tôi cẩu thả, làm mất cái trục truyền chuyển động [centre pin] của máy vắt cam Smeg. Gọi điện hỏi tổng đài dịch vụ, cô tiếp máy nói giọng Nam dễ thương trao đổi thông tin rất chuyên nghiệp và chốt hạ, chị vui lòng chờ bộ phận kỹ thuật ở Hà Nội liên lạc. Lúc tôi gọi máy là giữa ngày thứ Bảy.
Cuối sáng thứ Hai, tôi nhận cuộc gọi từ Hà Nội. Giọng Bắc và Nam, đàn ông và đàn bà, đúng thật là khác biệt. Nhưng khác biệt to hơn nữa, và là điều làm tôi có chút ngạc nhiên với một hãng lớn như Hafele, là anh chàng kỹ thuật này có vẻ "làm cho xong", qua loa hỏi thông tin rồi mau yêu cầu khách gửi hình ảnh cái trục đã mất. Tôi choáng, mất rồi thì sao chụp được a. Cũng anh bạn này thay vì nói thẳng ra thì vòng vo hàm ý, khách mua ở đâu [cửa hàng nào] thì tới đó mà đòi. Úi Giời, thế thì có cái tổng đài dịch vụ làm gì a :-) Tôi thua!
TL được phen cười thoả thích trước thành tích phá hoại của tôi. Bạn đánh chén thì an ủi, có gì mình mua máy mới. Giời ạ, lúc nãy tui kiểm tra thông tin mạng nhện, máy đó giá bằng hai phần ba tháng lương tôi kiếm được ở trường đại học đó.
Mấy ngày liền sau đó, tôi chăm chỉ vắt nước cam... bằng tay. Mỏi là một chuyện. Tệ hơn là tôi cảm thấy rất lãng phí khi không đủ lực vắt kiệt lấy nước quả. Bình thường chừng mươi quả, Smeg cho một bình bự nước vắt. Còn khi vắt tay, tôi dùng gấp rưỡi số quả mà bình chứa vẫn chưa đầy. Tôi than phiền thì ông lão nhà ta bảo, à nhớ ra rồi, mình còn máy Philips cũ.
may mắn, tìm thấy Philips vắt cam cũ :-) thói bo bo giữ đồ xem ra không phải lúc nào cũng xấu :-) |
Tám nhảm vậy thôi, túm lại, Smeg hay Philips đều tốt. Philips vắt cam lấy được cả phần tép, nước cam vô bình không trong vắt như chảy ra từ vòi Smeg. Philips gọn nhẹ, rửa dễ. Smeg chắc và hào nhoáng, rửa cũng dễ, nhưng không dễ bằng Philips. Và nhất là Smeg đắt, Philips bình dân.
Thêm nữa, nói gì thì nói, tôi vẫn phải tính đi tìm mua cái trục truyền đã thất lạc. Chứ không thì để quả trứng Smeg đỏ chót trong bếp chỉ để ngắm chơi sao :-)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét