(1)
TL mang đĩa đậu cô-ve xào ra bảo tôi nếm thử kèm lời than nhẹ, nếu mà là món đậu muối [chua] của người Tàu thì đảm bảo còn ngon hơn nữa.
Tôi khều chơi một cọng đậu theo lời đề nghị của cô em. Nào có biết đậu muối bếp Hoa bộ dạng và phong vị thế nào, nhưng cứ mấy trái đậu - giống đậu lùn cây bụi thấp - thu hoạch từ vườn nhà Bắc Ninh thế này qua tác nghiệp bếp núc của TL đối với tôi thực đã là đủ ngon rồi.
- Dùng mỡ heo phi thơm tỏi, theo lối phi lấy thơm mà vụn tỏi vẫn đảm bảo trắng mềm chứ không phải sém giòn, rồi đôi ba lượt đảo vá nấu bếp để làm thơm đậu biện tương trước khi cho đậu vào xào. Nhớ là lúc phi tỏi và xào thơm đậu biện tương thì bếp để ở nhiệt trung bình, nhưng khi đậu vô chảo thì lửa được phóng lên mức lớn.
- Đậu cho vào chảo xào thì cũng mau tay thêm nếm muối hầm hay bột gia vị để món đủ đậm. Tôi không nghe thấy mùi nước tương trong món xào này, nhưng tôi nghĩ nếu dùng bạn này cũng thực hợp lý.
- Dầu xuyên tiêu được cho vào đoạn cuối, trước khi tắt bếp, hạ chảo và trút đậu xào ra đĩa.
(3)
Thịt quả đậu đảm bảo mọng mềm mà lại đanh, đậm đà vị đậu răng ngựa muối cùng dìu dịu cay của đậu biện tương, mà lại tê tê do dầu xuyên tiêu.
Tôi vốn không phải người ham ăn rau và với nhiều loại rau củ quả thường thấy chúng rất kém "gợi cảm". Tỷ như đậu cô-ve này, loanh quanh luộc dù rất ngọt nhưng vẫn cứ là có gì đó đạm - fade, xào tỏi hay tỏi thêm cà chua ngon đấy thơm đấy nhưng làm mãi thành đơn điệu. Nhưng giờ chỉ cần chút đậu biện tương và dầu xuyên tiêu, món xào ra đậm đà mới lạ và kích thích các nụ vị giác a :-)
Mà nói thêm nữa là nếu thay mỡ heo bằng dầu ăn, hẳn có thể gọi đây là món chay đậm đà hỉ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét