sản phẩm nhà Bloom Saigon trà cúc hàm hương và bánh trung thu sầu riêng rất được hai bạn nhỏ An & Nhi yêu thích |
Quán không có mấy loại trà ấm quen thuộc, tôi hài lòng với một bình trà cúc. Cậu phục vụ cười toe toét, có cúc với câu kỳ tử. Tôi nghe là lạ, ấy thôi, chỉ cần cúc. Trà mang ra, là ấm inox tỏ vẻ ta đây họ nhà bạc.
Ngày bay về Hà Nội, chúng tôi quay lại quán dùng bữa trưa. Xong bữa thì gọi trà ấm, cúc có kỳ tử kèm. Lúc đó tôi mới hay, hoá ra mấy cái hạt đo đỏ vô cùng hạp với các nụ cúc.
Cũng ở Sài Gòn, trong bữa tối nhà Hum, tôi có một bình trà cúc. Cúc hàm hương. Cúc đứng một mình trong ấm, nhưng ngoài ấm lại có đĩa nhỏ bày mứt vỏ bưởi. Nước trà hoa đượm hương gặp chút ngọt chút cay chút hăng của mứt, thêm một trải nghiệm mới mẻ đối với tôi.
Về Hà Nội, có đứa dở hơi đi tìm trà túi lọc cúc & sả pha uống, mặt nhăn nhăn, kém ngon so với trà ấm kia. Thế là từ giỏ quà vốn định mang biếu tặng, hộp trà cúc hàm hương được khui ra để pha. Lại vời thêm mấy hạt câu kỳ tử mà TA gửi về cho chúng tôi hồi Hà Nội ngập sâu trong giãn cách, úi chà ngon.
Về trà cúc, tôi đọc được khuyến cáo là không thích hợp với người huyết áp thấp. Mà cái món này lại là truyền thống của không ít thành viên trong gia đình. Tôi đã kịp qua An Nam tự mua tặng mình một bịch hoa cúc khô, nhưng vụ pha trà cúc và kỳ tử này, chắc cứ là nên thi thoảng làm chơi một bình thôi nhể :-)
ở Café Central, tranh nhau hạt đỏ |
cúc hàm hương tự pha, lỗ mãng đại khái nhưng vẫn ngon |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét