Đây là phiên bản món cá hấp đơn giản nhất tôi từng [tham gia] làm đến giờ.
Quầy hải sản ở Whole Foods rất phong phú và bắt mắt. Trên đường trở về từ Massachusetts, đã thành lệ, chúng tôi luôn mất chút thời gian ở siêu thị và khu vực quầy hàng này. Lần này, trong số thực phẩm được thả túi đông mang về có halibut fish. Tra mạng nhện, tên Việt dành cho nó là cá bơn Thái Bình Dương. Nhìn phần fillet cá dày dặn trước mặt với hình ảnh con bơn tròn dẹt tôi có ở trong đầu, tôi thoạt thấy thực chẳng có mấy liên hệ. Sau tôi lại quay sang bảo mình ngốc vì con bơn tôi biết vốn là quen nhìn thấy ở chợ hải sản tiểu khu, có độ lớn chỉ là vừa khổ ngang dọc của một cái chảo rán thông thường, còn họ hàng của nó ở đây nếu đem ra so sánh hoàn toàn có thể xứng đáng tên gọi gã khổng lồ.
Bạn đánh chén bảo không thích rườm rà món hấp hơi hướng bếp Hoa, nhưng cũng không quên nhấn mạnh, cho nấm nhá.
Kết quả, cho món hấp, ngoài lát cá để nguyên da, nguyên liệu đi kèm chỉ có:
- Gừng miếng nhỏ thái sợi
- Hành hoa xắt khúc - phần thân trắng to có thể chẻ dọc đôi
- Soy sauce loại nhẹ
- Hành hương thái lát
- Và tất nhiên là có nấm - shitake khô
Không chỉ danh sách đầu nguyên liệu tối giản mà ngay cả phần cân lượng cũng rất khiêm tốn. Cá bày trong chảo hấp, ngoài phần nước tương nâu nhạt làm nền và nấm hương nguyên cái nổi bật thì gừng, hành hoa và hành hương chỉ là thoang thoảng.
Món hấp thành phẩm bày ra đĩa, tinh thần làm đã đơn giản thì đến tinh thần ăn cũng theo cùng một nguyên tắc mà phát huy. Không thêm bất cứ thức chấm hay gia vị nào bên cạnh, cá vừa kịp chạm tới độ đậm nhờ soy sauce, có cái ngọt đặc trưng của bản thân nó, thơm vị gừng, thơm ngọt của hành hương mềm trong nước sauce, thơm hăng của hành hoa nguyên khúc.
Thịt cá halibut không có độ chắc như monkfish, độ ngọt xem ra không bằng với cá tuyết song về cơ bản ở mọi phương diện có thể xem là vừa đủ: vừa đủ chắc để lấy nĩa xắt một miếng vừa ý đưa vô miệng mà không sợ dọc đường lã tã rơi rụng, vừa đủ ngọt để đủ cảm nhận và yêu thích hương vị của đại dương và không ngại ngần cho một lần thử nghiệm kế tiếp trong bếp.
Tôi thích giữ da cá trong lúc làm món. Còn ở bàn ăn lúc tàn cuộc, nếu còn có thứ sót lại thì chính xác là bạn này.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét