Thứ Ba, 27 tháng 8, 2019

một note ghi lại cho ginger chicken soup

Ở quán Thái của Jenny, ginger chicken soup trong, hơi ngả sắc vàng mật ong do nước tương, lại có chút óng ánh ngậy béo đặc trưng của nước luộc gà. Độ mặn vừa đủ. Còn chủ vị đích thực là ngọt.

Tên gọi món là vậy nhưng cả hai bạn gừng lẫn gà đều đúng là siêu thoang thoảng. Hai ba lát thịt gà mỏng hơn cả lưỡi mèo, gừng lèo tèo vài ba sợi thái siêu mịn. Còn lại phong phú đầy đủ hơn cả là các bạn nấm shitake tươi lát thái siêu mỏng. 

Có lẽ là để trang trí nhiều hơn là lấy vị, trong bát súp mang ra bàn cho khách còn có sả, vừa khéo hai ba cọng phần thân củ non trắng chuyển sang lá xanh được thái vát vô cùng bắt mắt giữa các sắc nâu nâu trắng trắng của nấm cùng gà.

Tôi nếm ké một thìa nước súp của bạn ăn tối, tự dưng nghĩ mà thèm món gà hầm thuốc bắc của TL.

Ngày xửa ngày xưa, chỉ dịp đặc biệt mới được ăn gà. Nước luộc gà thường ở ba dạng món quen thuộc: mâm cỗ quê đông và vui có canh miến và/hoặc canh bí đao; mâm cỗ nhà của gia đình hạt nhân ở thành phố thì đơn giản hơn mà cũng là oách hơn vì bát canh chỉ thuần nước luộc gà, có điểm chút hành hoa cùng mùi thái rối hay thái mỏng và thoảng thơm vị của gừng tươi đập dập.

Ngày nay mức sống tốt hơn, nhiều khi chỉ cần dư chút cao hứng lăn vào bếp là có món gà hầm nhà làm. Từ đơn giản kèm ngải cứu tới cầu kỳ đủ vị này nọ mang tên thuốc bắc. Người lờ đờ gặp bát nước súp gà coi như tỉnh ra bảy tám phần.

Mà ngẫm nghĩ chút, xem ra cả Đông lẫn Tây đều có quan niệm nước súp gà thần thánh dành cho người ốm bệnh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét