Kết quả sau đó đương nhiên là con giời mau vứt sau gáy mấy cái suy nghĩ nặng nề về thảm trạng tài chính của mình mà phóng tay mua cái này mần cái nọ. Loanh quanh mấy tháng ở nhà biển, trong số các khoản chi mang mùi phù phiếm của tôi có một chậu oải hương.
Cuối mùa, oải hương cây hoá thành cành lavender khô. Sang năm nay, hai bình và lọ đựng cành khô lớn nhỏ vẫn còn, một nhà rừng một nhà biển. Mỗi lúc đi ngang cố tình hay vô ý tôi có thể cảm nhận một tầng huân hương như có như không.
oải hương năm trước, oải hương năm nay |
Sống chậm, sống đơn giản, cứ túc tắc ngày qua ngày khi thành một dạng routine rồi thì hoá thành quá trình rất tự nhiên, không quá khó. Tất nhiên là những quyến luyến sắc màu phong phú và đa dạng của cuộc sống vô tự lự, vô kỷ luật, có chút ồn ào trước kia không hoàn toàn biến mất. Thi thoảng tôi vẫn có chút bồi hồi nhớ hương lavender, nhất là khi đi qua mấy tiệm hoa hay nhà ai đó có một bụi cây hoa tím trước cửa.
Bữa trước đang lọ mọ ngó vườn ông cha hàng xóm để rình xem bọn cà chua và ớt lớn tới chừng nào, tôi phát hiện ở ô vườn rau gia vị và hoa cảnh kế bên có một gốc oải hương bự. Ăn trộm một hai cành chơi chơi, tôi đợi đến khi nhìn thấy ông cha thì rón rén hỏi liệu có thể cắt lấy về nhà cho mình mấy cành không.
Ông cha bảo đương nhiên. Rồi ông nhiệt tình chỉ dẫn, ở sân trước còn một bụi lớn nữa, rằng thì là mà tôi luôn được hoan nghênh.
Thế là giờ trong nhà lại thoảng thơm hương lavender này :-)))
bụi lavender nhà ông cha hàng xóm |
rón rén xin một đôi cành :-))) |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét