![]() |
ngó hoa dại ngoài trảng cỏ |
![]() |
một mô tả về bản thân: bà này thân tượng [voi] |
![]() |
gần xa, xa gần: ngày đầu tiên đi một vòng trảng cỏ |
![]() |
ngó hoa dại ngoài trảng cỏ |
![]() |
một mô tả về bản thân: bà này thân tượng [voi] |
![]() |
gần xa, xa gần: ngày đầu tiên đi một vòng trảng cỏ |
![]() |
vặn răng thời covid |
Khác với tuần trước và tuần trước nữa, bữa nay phòng khám đủ vắng khách để các chỗ ngồi dãn cách được đảm bảo. Tôi không rõ vì nhân dân đột nhiên ít đau răng, vì nhân dân sợ covid, hay vì hôm nay trúng ngày mồng Một nên có người kiêng kị.
Phòng khám làm ăn phát đạt, theo đà đó mà phần cúng thần tài thần linh chi chi ở lối ra vào xem ra rất xôm. Lại có một bà khách hẳn là trước khi đến đây đã kịp đi cúng, cạnh ví đầm mang người còn có lộc mang về bọc lớn trong đó có cả mấy hộp yến sào.
Cả một buổi sang loanh quanh giống con rô-bốt nghe khẩu lệnh rồi hành động, [Chị] há rộng [miệng], [Chị] nhai thử, [Chị] nghiêng đầu, [Chị] súc miệng và chịu đựng không ít cơn đau long óc, cuối cùng tôi cũng được giải phóng với một miếng chụp răng tạm thời và cái hoá đơn có sức nặng gần bằng hai tháng lương.
Hoàn cảnh này tôi gọi là "chó cắn áo rách".
Xem ra đã đến lúc, chủ đề "chi tiêu hạ tiện" không phải chỉ là để nói vui vui nơi cửa miệng mà phải là một dòng suy nghĩ thực sự nghiêm túc hì 😂😂😂
(1)
Ở nhà biển hay nhà rừng, tôi tha hồ lục lọi tìm và nghe các đĩa CD nhạc từ cổ điển thanh nhã cao siêu tầng tầng lớp lớp tới hiện đại huỳnh huỵch nhức óc đinh tai. Cũng có khi đơn giản là nghe hóng itunes của bạn đồng hành.
Về Hà Nội, nghe chùa iu-tu-bi hay thì hay thật nhưng sẽ có những tình huống rất ngộ vì cái sự miễn phí này. Tỷ như bạn đang say đắm với Von Karajan thì sẽ nhảy tót ra một nàng chị em ơi và bắt đầu bô lô ba la kem trị nám. Hay hài hơn một cấp độ là đang nghe Min Chen khẽ khàng đợi em già đi thì bỗng nảy nòi một cô hót-gơn với phông nền là mặt hồ Gươm phảng phất bóng dáng Cô Tư Hồng và hướng tới các quý ông đang đau khổ vì rối loạn cương dương.
Từ lâu rồi tôi qua cái tuổi ngượng ngùng vì những "sự kiện" kiểu đó. Nhưng mạch nghe bị cắt ngang thì đúng là cảm xúc tức thời sẽ lẫn lộn cả hài lẫn bực. Rồi rất mau sau đó con giời sẽ cười nhạo bản thân, đã miễn phí còn đòi hỏi chi đâu.
(2)
Hôm nay ngày nắng, tôi thêm phần cao hứng dọn dẹp căn hộ.
Cái mùi hôi hôi vẫn là vấn đề to chờ xử lý. Trong thời gian chờ đợi, tôi tận dụng nắng và gió để tiếp tục tẩy rửa và phơi hong các món đồ.
Trong thời gian đó, tôi tự nhủ, tại sao không tự tặng mình một chút vui thú được nghe liền mạch và tử tế bất kể là gì.
(3)
BSO từ lâu tôi bỏ lỡ.
Nghe nói Tanglewood hè này mở cửa trở lại.
Từ Hà Nội tôi hoan hỉ nghe và xem một BSO dãn cách với không ít nhạc công mang khẩu trang đen sì.
(4)
Nhã đủ rồi thì quay sang Lou Red.
Perfect Day của tôi không phải là rong chơi bên ngoài cùng bạn đồng hành. Tôi trói mình trong cái không gian kỳ lạ này, thả lỏng tâm trí, và thử quên mình đi.
Thật may là không có quảng cáo xen ngang với mấy chuyện thầm kín chị em và anh em, mà chỉ nhõn một cái cho phần mềm sửa chữa chính tả Anh ngữ trực tuyến ngay trước khi ông ca sĩ cất giọng khàn khàn của kẻ nghiện ngập.
(5)
Cuộc sống đâu chỉ cần các chuyện to và phi thường nghiêm túc.
Thực tế, ngày hảo hảo tốt của tôi hôm nay có gì?
Một cái hẹn dịch vụ cho căn hộ bị huỷ, ba bốn vết xước trên tay mới đầu tưởng là vớ vẩn nhưng sau hoá thành nghiêm trọng.
Ấy thế nhưng đời vẫn cứ trôi, sau đỗi hẹn là hẹn mới, vết thương khó chịu dăm bữa rồi sẽ lành, hỉ 😀😀😀
![]() |
nghe BSO qua mạng nhện |
![]() |
đảm bảo dãn cách xã hội |
![]() |
hy vọng đây không phải là bình thường mới |
![]() |
đồ chăm dưỡng căn bản |
Tôi không dùng đồ mỹ phẩm hay chăm sóc/chăm dưỡng cầu kỳ, cũng không quan trọng nốt mấy món dầu/sữa tắm và gội này chi chi nọ.
Một năm ở xứ cờ-hoa thời gian qua tôi về căn bản trở thành một quái vật nguyên thuỷ, không theo nghĩa ở bẩn, mà là không cần đến loằng ngoằng các đồ tắm gội hiện đại. Một bánh xà bông đủ làm sạch cả thân và tóc.
Dầu bơ [avocado oil] tác dụng tẩy tế bào chết, dưỡng mềm da mượt tóc có trong nhà thì tốt, nhưng di chuyển bằng máy bay với tối giản hành lý thì bỏ qua cũng được.
Căn bản nhất cho hoàn cảnh của tôi - chỉ có đúng hành lý xách tay gọn nhẹ theo người và sau đó ở trung tâm cách ly tập trung sẽ được cấp phát đồ cũng như có thể nhờ mua bổ sung thì chỉ cần phòng thân căn bản như sau:
Thế là xong, là khoẻ à :-)))
![]() |
tăm rồi cũng sẽ được phát kèm cơm hộp quý là tăm bông, quế chi và lá bạc hà ngậm thơm khoang miệng |
Xa nhà, nỗi lo to nhất đối với tôi là chuyện ốm đau.
Nhẹ thì nhọc thân cùng vài mẩu phiền não nhỏ. Nặng thì đau đớn, hốt hoảng âu lo cùng tốn kém ngoài tưởng tượng.
Thế là có cái màn che phủ kín người phòng ngừa cho ăn chắc. Người địa phương quần cộc áo cộc, tôi co ro giữ thật ấm từ đỉnh đầu qua cổ, bả vai và các phần ống tay ống chân.
Trong nhà củ gừng tươi, củ tỏi tươi, mật ong luôn sẵn.
Và bí mật to nhất cho sự chăm lo sức khoẻ kiểu con nhà nghèo của tôi: một sê-ri cao hổ cốt, từ trắng qua vàng nâu, nhỏ to, cũ mới, mùi đậm nồng cho tới thoảng dịu coi như đủ cả.
Trời bắt đầu lạnh, không chỉ là ở nhà rừng mà ngay dưới phía nhà biển.
Mở màn cho đợt di trú từ ngoài hiên và vườn sau vào trong nhà của đám cây rau là cây chanh Thái - kaffir lime với một cành non ủ rũ dỗi hờn vì sương đêm lạnh. Tôi đã cho vào nhà chậu răm trồng đợt trước, chậu tía tô cành mới vùi đất. Đến cuối tuần tham gia náo nhiệt chiếm cứ một góc phòng khách mở rộng hẳn sẽ là đám hành xanh, sả, răm mới trồng cùng tỏi tây tỏi ta.
Rau cỏ là vậy, sang đến tôi thân tượng trúc trắc đi lại trong nhà kêu lạnh. Mặt ngoài hai bàn tay của tôi giờ lấm tấm đỏ và đau rát vì cước. Da mặt sang xứ này hết màn được chiều chuộng chăm dưỡng này nọ giờ rít rịt tế bào chết cần được tẩy cũng như hóng chờ được làm dịu làm mềm. Tôi phát hiện ra tiết mục bôi quẹt và xoa đi xoa lại dầu bơ - avocado oil, kết quả phi thường lợi hại, chỉ mỗi tội thủ tục chăm dưỡng có chút loằng ngoằng nên chỉ đến khi lạnh khô không chịu được nữa thì mới lôi ra dùng.
Từ nhà rừng, Tiên sinh liên tục nhắc nhở, đi ra ngoài đi, đạp xe qua nhà grandma ngó hoa và mèo của bà cụ đi, hưởng thụ khí trời đi. Tôi ậm ừ, biết là đi lòng vòng chút thì sẽ đỡ ù lì. Nhưng cuối cùng thì cái cớ lạnh và khô vẫn giành thế thắng. Trừ chút thời gian làm vườn tưới cây, suốt mấy ngày liền con giời tiếp tục đánh ổ trong nhà. Chỉ đến chiều nay tôi mới chui xuống hầm lấy xe đạp ra và cao hứng làm một chặng vượt qua cả cây cầu nhỏ sang địa phận của trấn hàng xóm. Thành phố nhỏ được tôi khám phá kiểu nhấm nháp, thành tích hôm nay là một ngôi nhà nhỏ với biển hiệu Temple Israel không xa công viên biển là mấy.
Vì dịch bệnh, người già về căn bản đều trụ lại thành phố thay vì nghỉ dài ở Florida. Trên đường chạy xe, tôi đi ngược một bà lão đang rảo bộ một mình. Bà già vẫy tay và nói câu chào trong khi tôi búng một miệng nước. Thế là có tức cảnh siêu hài, con giời thiếu chút phun hết nước ra ngoài, nuốt vội vàng miếng nước xong thì gào tướng lên hai, hai, hai. Ở gần cây cầu nhỏ đánh dấu đường biên giữa hai thành phố, có một cậu bé dẫn chó đi dạo vẫy tay cười cười ra dấu chào hỏi. Còn gần hội đường Do Thái giáo chẳng hiểu từ đâu ra một thằng cu tròn xoe quần đùi áo cộc mồ hôi nhễ nhại như vừa chạy từ sân cầu về, thằng bé nghe tiếng xe quay lại cười toe toét và còn một hai câu chào hỏi đâu ra đấy. Tôi ít ra ngoài, ngại chuyện tiếng tăm và khác biệt văn hoá, nhưng mỗi lần thế này lại thấy mình cởi mở hơn. Bạn đồng hành hay nhạo tôi cùng lời giải thích, ở thành phố nhỏ mọi người nói chung là thân ái, đừng có rúm ró hay mặt lạnh làm chi cho mệt.
Cả ở phòng khách bị quên lãng lẫn phòng khách mở rộng ngó ra vườn sau, tôi phát hiện ra một mớ CD mới chưa bóc tem trong các ngăn tủ. Sau khi nghe lại Joan Baez và Bob Seger, giờ tôi khám phá Pierre Cochereau và Philip Glass. Cảm giác trống rỗng, không phải sự trống rỗng vô nghĩa mà là trống rỗng an bình. Điều này, tôi thích!
![]() |
loạng choạng đạp xe đường rừng bên địa phận NY |
Vì vấn đề cơ địa, đúng là tôi rất chú ý đến các sản phẩm chăm dưỡng và tẩy rửa. Nhưng nghĩ tới nghĩ lui, hình như cái sự quan tâm đó có chút phô trương quá đà.
Sống với một ông lão căn cơ ngấm vào trong máu, không phải kiểu ki-bo rẻ tiền mua đồ rẻ tiền mà là không tiêu phí đồng tiền cho những món "thừa thãi" không thực sự cần thiết theo chủ quan ý của ông, tôi lúc đầu bức bối khó chịu lắm. Lại cộng thêm cái sự giữ ý tứ, ấm ức tự ti để trong lòng thì những suy nghĩ muốn đồ tắm này đồ gội kia rồi tẩy tế bào chết, dưỡng mềm da vân vân và vân vân tất cả đều là ý ở trong lòng, cấm tiệt nói ra.
Lạ lùng là sau mùa hè năm trước, thế quái nào tôi lại thành quen. Mua đại một lọ tướng kem tắm-gội xà phòng đen Châu Phi hương bạch đàn hết rồi thì chuyển sang xài xà bông tắm và dầu gội không màu không mùi không vị của ông chủ nhà. Tuýp kem tẩy da chết mang từ Việt Nam qua xài cạn đáy, ừ hết rồi chẳng sao. Nước thần bôi mặt hết rồi chẳng sao. Kem dưỡng hết rồi chẳng sao. Chỏng chơ trong túi nhỏ đồ chăm dưỡng mang theo người là một cây dưỡng môi miễn phí nhặt từ chỗ ông bác sĩ da liễu trong thành phố. Còn ở kệ nhỏ trong phòng vệ sinh, có thêm một lọ kem làm mềm da, có thể trát toe toét từ cổ tới kẽ chân. Chấm hết.
Hôm trước dọn tủ đựng đồ y tế, tôi thấy chỏng chơ bánh xà bông nhỏ du lịch này. Hương dịu. Rửa tay chờn vờn các bọt nhỏ qua các kẽ ngón. Ráo khô. Dễ chịu!
Lúc đó trong bếp đứng một mình trước cái vòi nước đang chảy và bánh xà bông trước mặt, con giời cao hứng mơ mơ màng màng nhớ tới các tầng hương nào Roger & Gallet, nào Crabtree&Evelyn nào Joe Malone quen thuộc ở nhà Hà Nội.
Mơ màng một hồi, quay trở lại với hiện thực, thấy ở một góc nhà kho là thùng bự trữ cả đống chai nước rửa tay hương dừa hương oải hương ông lão tha lôi từ Whole Foods mỗi dịp qua đó mua thực phẩm. Hết bánh nhỏ Roger & Gallet, hết hương dịu nhẹ mơn trớn sẽ là dừa, oải hương một tầng hương mạnh mẽ, xộc thẳng vô mũi.
Coi như chân trần chạm đất, hết sạch mộng mơ! Hơi khó chịu chút vì sự o bế của hoàn cảnh, nhưng quen rồi thì thấy đơn giản vậy thật cũng là tốt, phải không nào!
Lẽ dĩ nhiên, thi thoảng nhớ xíu mấy cái tầng hương kia cũng không phải là chuyện tệ. Để cho đời có chút vui vui cùng xa xỉ psy 😀
![]() |
hoặc pha với cái này, hoặc pha với cái kia :-) |
![]() |
quà cho mình :-) |
![]() |
cái nguồn là đây |