Hiển thị các bài đăng có nhãn thức uống - nước quả. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn thức uống - nước quả. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 14 tháng 8, 2025

blackberry syrup - xi-rô dâu đen / mâm xôi đen

(1)

Tôi được cho một hộp bự dâu đen kèm lời gợi ý nấu xi-rô và sên mứt. Tôi hỏi cách làm xi-rô thì được hướng dẫn chi tiết, đại ý tỷ lệ dâu - đường là 2/1; còn thời gian nấu liu riu trên bếp là 30-40 phút.

Tôi làm có khác biệt điểm nhỏ xíu xiu, đó là dụng thêm muối và nước cốt chanh. Và kết quả thật là tuyệt vời :-)

(2)

lần đầu nấu xi-rô dâu [đen]
- Dâu chừng 2.5 cup đã được rửa sạch và làm ráo
- Đường trắng 1 cup (tuỳ mức độ chua của trái quả mà có thể thêm hoặc bớt chút)
- Nửa trái chanh vàng cỡ to chắt lấy nước cốt
- Muối tinh khoảng 1 thìa cafe

Trộn đường và muối. Sau đó, cho dâu, đường và muối vào nồi dùng để nấu xi-rô, lần lượt cứ sau một lớp quả là một lớp đường-muối. Để cái nồi nghỉ ngơi một hai giờ đồng hồ cho đường ít nhiều thấm vào dâu.

Để bếp lửa trên trung bình và nấu dâu tới sôi, thi thoảng đảo qua một lượt. Chờ dâu sôi được dăm bảy phút thì chỉnh lửa về liu riu và tính thời gian nấu thêm 30-40 phút.

Dùng rá lọc để chắt lấy nước dâu, sau đó lấy vá quét chà cho phần thịt quả tràn qua lớp lưới lọc hội tụ với nước dâu. Đợi cho sản phẩm của quá trình lọc nguội thật nguội thì đóng chai và cho vô tủ lạnh bảo quản.

(3)

Pha nước giải khát xi-rô dâu đen / mâm xôi đen này đơn giản nhất là xi-rô kèm nước và đá. 

Còn cầu kỳ hơn thì thêm mấy lát chanh mỏng, và tô điểm thêm xanh mát lá bạc hà.

Nước dâu chua chua ngọt ngọt, có vị hè mát rất khẽ của chanh và tươi thanh của bạc hà.

(4)

Mẻ dâu này là quà chúng tôi nhận được, thế nên mới có tiết mục nấu xi-rô.

Còn không, mỗi lần mua hộp dâu đen / mâm xôi đen ở mấy tiệm nông trại bên NY, tôi cứ gọi là nghiến răng kèn kẹt vì tiếc tiền. Không rõ dâu đóng hộp nhựa dây chuyền thì rẻ hơn bao nhiêu chứ mấy bạn tự xưng xanh sạch và địa phương này thì đối với tôi vẫn là đắt. 

Quà trái quả hái từ vườn nhà chúng tôi nhận được không xinh đẹp mĩ miều, vị lại có phần gắt gỏng [chua] nhưng để nấu thành xi-rô thì lại hoá thành vô cùng thích hợp, vô cùng lợi hại.

một tổ hợp hương hình sắc vị hè

Thứ Hai, 29 tháng 8, 2022

trái tắc xay ỷ ngọt đường phèn

Tôi không nhớ chính xác tên gọi của thức uống này trong danh mục đồ uống ở Continental. Tôi gọi nó vì khi nhìn mớ tên gọi rối mù và phần lớn là đồ có cồn thì rối tinh rối mù không biết đường nào mà chọn. Trái quất, lại đường phèn, nghe chừng có vẻ lành :-)

Mấy lần gọi cùng một món, cũng là mấy lần tôi phì cười về cái sự trang trí. Ly nước xanh mát coi rất dễ thương. Song ai đời thủ trưởng nào chuẩn bị nó lại vui tính đính thêm một trái quất gần như là khoả thân. Vỏ xanh tước ra, được tạo hình như búp hoa. Vấn đề là phần nhân, phần nhuỵ quá chừng mập mạp.

Món nước xay nhiều đá, ngọt thanh đường phèn và thơm vị trái tắc, quả rất ngon. Và cũng rất phù hợp khi ngồi rung đùi ở thềm khách sạn, ngó các thân ảnh tới lui ở hai bên kia đường, sân trước Nhà hát thành phố và cửa hàng đang trong quá trình hoàn thiện, chờ mở cửa của một cái nhãn hàng hiệu to đùng, hình như là Chanel.

* Để bữa nào thử với hình dung về nguyên liệu thế này:

- Đường phèn chưng thành nước đường ngọt (?)
- Quất lấy cả phần thịt quả lẫn vỏ thơm tinh dầu 
- Và hẳn rất chi là nhiều đá đi :-)

Thứ Ba, 10 tháng 5, 2022

hương và vị đầu hè

hương thảo chờ phơi làm túi hương
Tuần trước, qua nhà bạn của TL ăn tối, tôi có quà là một nắm cành hương thảo. Chúng được phơi, nhét vô túi lưới nhỏ và treo loanh quanh ngoài hiên. Mỗi lần ra hiên, nghe hương thảo mộc, tôi luôn tự hỏi, đây là từ các túi hương thảo khô hay từ chậu cây nhỏ mà TL mua từ năm ngoái :-)

Cô em đồng nghiệp có học trò là thầy chùa. Trò biếu cô trầm tháp với giới thiệu, đây là sản phẩm chùa tự làm. Cô em kể tôi chuyện này hôm trước Tết, quà không có nhiều, em dùng một phần, một phần lễ Thầy hướng dẫn, để đợt sau chia cho chị một ít. Tôi cười khơ khơ ừ cứ vậy đi, khi về đến nhà căn hộ thì mò mẫm tìm các hộp trầm Khánh Hoà, còn kha khá mà lâu không dùng a. Hôm rồi nhận quà từ cô em, thế là khoan thai đốt trầm. Trầm tiệm và trầm chùa đúng là có chút khác biệt. Nhưng tình cảm thì đều là dạt dào!

Đợt trước TL bảo thích uống nước mơ. Chuyển nhà rồi, tôi ngại đi tìm hàng xôi nhờ mua quả tươi thì quay sang mặc cả, bảo cô em hỏi chỗ đồng nghiệp vốn thạo mấy vụ mua bán hoa trái này. TL chưa kịp hỏi thông tin thì tôi đã mua được túi lớn trái mơ Sơn La ở tiệm hoa quả bên cạnh tiệm sửa giày mà tôi mới phát hiện ra chỗ dốc Tam Đa. Cô bán hàng nói, tranh thủ mơ đầu mùa quả to nhiều thịt thế này ngâm tốt lắm, chứ sau thì chỉ là quả ăn vặt thôi. Tôi nào có hiểu gì về các trái mơ, thấy chúng to đùng thì có chút e dè, nhưng sau cứ mua về làm chơi xem sao. Giờ mơ ngâm muối vẫn tầng tầng sắc trắng muối ép mơ. Còn mơ ngâm đường thì cắn đường đáy keo mỗi ngày một mỏng, nước mơ trong óng ánh sắc vàng của mật ong. Khêu hai ba trái mơ ngâm đó, lại thêm chút nước cốt, đá viên thật nhiều. Ui chao, sảng khoái!

Mùa hè bắt đầu với những hương và vị thật dễ chịu như vậy. Nhưng cuộc sống đâu có thuận một chiều. Cũng kể từ đây, khối thị dân sẽ nếm mùi của mồ hôi mau nhớp nhúa ngay từ đầu sáng, của khí xăng và bụi mịn phơi bám áo quần sau mỗi lượt di chuyển nhà-cơ quan và sau đó là cơ quan-nhà a.

Bông sen cuối cùng - ấm trà sen chào hè
Cốc nước mơ vui vẻ

Lần đầu ngâm/muối mơ Sơn La

Trầm Chùa - không mấy thua nhà Khánh Hoà

Chủ Nhật, 3 tháng 10, 2021

nước lựu ép & chuyện khi lựu gặp tắc

gỡ hạt lựu để ép
(1)

TL bữa trước vác về một bịch bự các trái lựu. Tôi có chút ngạc nhiên, một quả thôi gỡ ra nhằn nhằn đã mất toi cả nửa giờ đồng hồ, ăn ngần ấy bao giờ mới hết đây.

Bữa sau đi làm về cô em lập tức ngồi tí toáy gỡ hạt lựu. Được một cái thố đầy. Và sau đó, tôi được uống nước lựu ép có sắc tim tím hồng hồng. Nước lựu đó thơm, ngọt lừ tự nhiên.

(2)

Phần hạt lựu được gỡ tiếp, lại đầy một hộp nhựa to đùng, được cho vô tủ mát nghỉ ngơi. 

Đến tối qua TL lại cho tôi uống nước lựu ép. Vẫn là sắc tím hồng. Nhưng vị có chút lạ, thanh mát và the the. Mát do hạt nằm chơi trong tủ lạnh qua đêm, cái này tôi rõ rồi. Còn vị the kia?

Tôi nghĩ hồi thì đoán, hẳn là có chút náo nhiệt của chanh đi. Hỏi TL một câu, hoá ra nước ép lần này có thêm phần trái tắc. 

(3)

Không tính cái vụ ngồi gỡ hạt lựu, nghĩ đã thấy ngại rồi, và cũng chưa rõ nước lựu có giá trị gì cho sức khoẻ, tôi đã đủ hoan hỉ món nước ép mới mẻ này.

Nước lựu ép không, đơn thuần, ngon!

Mà nước lựu ép với trái tắc, lại càng ngon hơn nữa!

nước lựu ép vị tắc

Thứ Tư, 30 tháng 6, 2021

mận ngọt gặp mơ muối: nước quả ngâm

Hũ mơ muối có từ năm một ngàn chín trăm lâu quá, đến mức tôi chẳng nhớ nổi. Trái mơ bé xinh xinh, nhìn coi lành, nhưng khẽ cắn miếng nhỏ mà xem, mặt mày nhăn nhúm liền vì mặn.

Mơ Sa Pa xin từ bữa đi Indigo Store hôm trước, giống quả nhìn không mấy lạ nhưng vị thì lạ thật là lạ, kết hợp của liền tù tì bộ ma mơ - mận [cơm] - mai [xanh], được tôi nghịch lôi ra làm món mận ngâm đường. Thời gian các quả nằm trong keo phủ đường vàng tính ra chẳng được là mấy, song đã đủ dài để có chút phần nước hồng hồng tiết ra.

Nước mận ngâm mau đó kết hợp một trái mơ muối và chừng một góc tư thìa cafe của nước mơ muối lâu năm, hoà với nước, bổ túc thêm đá. Thế là có món nước quả ngâm cực kỳ ngon!

Tôi bắt đầu tính toán, năm sau dứt khoát hóng cô chủ tiệm Indigo mua mận này ở địa phương nào của Sa Pa, rồi làm một mẻ ngâm đường thật hoành tráng. 

À mà đã có mận thì phải tính cả bổ túc mơ muối nữa, hỉ

nước la hán quả

bạn ý là đây, la hán quả - một trái đun ba cữ nước
Một trái khô, nghe nói được làm theo công nghệ mới nên sắc quả không ngả sậm mà vàng nhạt, được lấy chừng 1/3 cả phần vỏ lẫn nhân thịt và hạt. Thêm chừng 3 lít nước, đun ở lửa liu riu, có khi mất đến cả giờ thì cái nồi nước mới phát ra tín hiệu, đây tôi ngấm rồi, đây tôi chín rồi.

Luộc chậm thế này đối với tôi xem ra hay ho hơn là hãm nước. Nếu ai hỏi tại sao, tôi sẽ thật thà, dạ nhà cháu không rõ, chỉ cảm nhận thế thôi.

Tôi thích uống nước ấm hơn là nước ướp lạnh. Có lẽ đây vừa là do nhà lâu nay không có truyền thống dùng đá và nước đá, lại thêm nữa là tôi tin thức uống nóng/ấm thì tốt cho cái dạ hơn.

Khác với nước la hán quả nhìn trên mạng nhện có sắc vàng sậm kiểu mật ong, có khi còn là đỏ quạch, nước nhà tự đun sắc vàng lạt, từa tựa món nước mơ ngâm nhiều năm pha loãng, thật loãng. 

Nước đó ngọt. Tôi mới làm quen thấy có chút lờ lợ, đến lúc đun và uống lần thứ hai thì xem ra đầu lưỡi đã qua đoạn lạ lẫm, lại thấy ngọt ngon, hết mực dễ chịu.

Ngày xửa ngày xưa thi thoảng lê mông ở mấy quán tự xưng trà hoa, gọi đồ uống tổng hợp thường nghe câu thuyết minh thành phần có nhắc tên la hán. Sau này có bữa HĐ kể rất nhiều đồng nghiệp trong khoa của cô em chuyên nhờ cô giảng viên người Đài [Loan] mỗi lần về thăm nhà thì khi quay trở lại Việt Nam dứt khoát bao bọc kiếm hộ từ trà tới thứ quả này. HĐ thậm chí còn gửi làm quà cho bà cụ già nhà chúng tôi ở Bắc Ninh mấy trái, điệu bộ rất trân trọng. 

Hồi đó, tôi không mấy để ý, mang máng là vị thuốc. Giờ mới thực sự bắt đầu tìm hiểu, thấy hay hay cái sự hiếu kỳ cùng phép thử đồ uống mới này :-)

nước la hán quả ướp lạnh
sắc lạt giống ly trà đá loãng của bà hàng nước
cưỡi tên lửa phi qua đồi chè

Thứ Bảy, 5 tháng 6, 2021

huyền thoại kale - cải kale - cải xoăn

Cải kale ~ cải xoăn

kale
chou kale (F)


Tôi không thuộc nhóm đàn bà phát cuồng vì thực dưỡng, dưỡng sinh, các loại hạt, thực phẩm chức năng... Vì thế nghe tên cải kale từ mấy năm trước, ấn tượng duy nhất đọng lại trong đầu là tên nghe lạ nhỉ. Còn hình dạng bạn cải này là thế nào, mùi vị của bạn ý ra sao, tôi tuyệt nhiên mù tịt.

À quên, còn một ấn tượng nữa. Đó là ở St Honoré chừng ba bốn năm trước, có dạo tôi hay la cà qua gặp bạn đồng hành và tiện thì ăn trưa ở đó, thường thấy các chị đàn bà mắt xanh tóc vàng cùng các cô gái trẻ Việt Nam hiện đại phong cách "tây tây", mười vị thì có tới tám kêu nước ép cải kale. Có ai đó giải thích, tốt lắm, mốt lắm đó.

(2)

Chuyện cũ một mẩu là vậy.

Năm nay nhân vụ TL tậu máy ép thì tôi tha hồ uống nước quả và rau. Trong đó có cải kale.

Uống không, tôi thấy ổn. Cải kale ép cùng táo xanh, ngon ngon là. Cải kale ép cùng dứa, hơi phỉnh ngọt. Cải kale ép với dưa leo, sao mà thanh mát.

TL nói tôi giỏi. Cô em uống vì tốt. Còn tôi thì gật gù, ngon mà.

Người ngạc nhiên hơn cả là lão Tiên sinh. Nghe tôi kể chuyện, ông lão nhăn mặt, đại ý là vị đó ghê chết đi được. Còn tôi thì nhe răng ra cười, lại một câu, ngon mà.

cải kale

nước ép kale - dưa leo - chanh vàng/lemon

Thứ Hai, 17 tháng 5, 2021

nước ép dứa và dưa leo

nước ép dứa và dưa leo
Dưa chuột vào mùa. Quả tháu và xấu mã giá bán ở ruộng đâu 5 ngàn đồng tiền một cân, ra đến sọt đậu ở ven đường to đông người qua lại thì chúng được gắn tấm biển ghi tay nguệch ngoạc 8K hay 9K/kg. Quả đẹp mập mạp thì giá nhỉnh hơn, xê dịch từ 10 đến 15 ngàn đồng một cân. Đó là giống dưa ta, trái quả về căn bản là eo thon, nhiều mấu và da xanh rì.

Còn dưa quả to như trái dưa gang, da xanh lợt lạt được ghi dưa Mèo Mộc Châu thì giá 25 ngàn đồng một cân. Nếu làm món salad dưa leo, tôi sẽ không bao giờ để ý giống dưa này, bất chấp thịt quả dày và mọng nước. Có thể đây chỉ là vấn đề tâm lý của riêng tôi, nhưng đúng là tôi luôn nghĩ giống dưa ta có vị dưa chuột chân chính hơn nhiều bạn dưa Mèo này.

Ấy thế nhưng cho món nước ép dứa và dưa leo thì các bạn dưa Mộc Châu quả lớn này thực là hợp lý, thực là ngon.

Dứa ngọt gặp dưa leo thanh mát, nước ép ra thả thêm một hai viên đá. Cốc nước mát lạnh leng ca leng keng vui tai, miệng làm một ngum lớn, cuối chiều nóng bức bỗng cơ thể nhớp nháp hôi rình như được giải phóng, thực là thích!

máy ép chậm Hurom siêu lợi hại

Thứ Năm, 6 tháng 5, 2021

trà tắc

(1)

trà tắc nhà làm - từ trái quất vườn nhà Hà Nội
Trước kỳ nghỉ lễ, tôi có hẹn với cô em đồng nghiệp thân thiết ở căng-tin sinh viên. Lúc gặp, em nói sẽ gọi cafe, tôi đã bắt đầu chiến dịch cai-nghiện từ mấy hôm nên rất ra vẻ ta đây tuyên bố sẽ dùng một món đồ uống nóng mà không phải là bạn nước nâu kia.

Vấn đề là cafe tránh rồi, nhìn lại bảng menu chi chít tên các loại trà thì tuốt tuột đều là họ nhà "túi lọc" sặc màu công nghiệp, với muôn vị hoa quả. Món trà nhúng duy nhất không hương không hoa là Lipton nhưng bạn này bữa đó tôi không có hứng thú. 

Nản, con giời quay sang, thôi thì thử trà tắc lạnh. Mấy phút sau, tôi thấy trước mặt mình là cốc nhựa nhỏ cắm ống hút cũng là nhựa với trong đó là một thứ nước lợt lạt và lơ phơ ba nửa trái quất xanh bé tý xíu. 

Nói là trà lạnh nhưng thực món nước không quá lạnh. Nó ngòn ngọt, và thoang thoảng vị trái quất. 

Ở quán Huế, tôi quen được yêu chiều đầu lưỡi món trà sả-tắc nên trong đầu luôn có nhận định cứng nhắc, đã gọi trà mà có đuôi kèm theo chữ tắc [quất] thì tất cứ phải thật thơm cái hương cái vị đặc trưng của quất xanh, quất ương.

Vậy mà lần này, thực là chạy qua mẹt quất của bà bán hàng ngoài chợt tiểu khu!

(2)

Mấy hôm sau tôi đứng lơ mơ ngoài vườn nhà Hà Nội, phát hiện cây quất nhà năm nay rộng rãi cho trái, đều là quả còn non, trái nào trái nấy nhỏ xinh thun thút, xanh lì rì.

Chọn được một chùm nhỏ đôi ba trái có vẻ nhỉnh hơn cả, con giời tính toán, mình tự làm trà tắc tặng mình.

Đường nâu, trái quất xanh cắt đôi, vắt nhẹ lấy nước, rồi nguyên vỏ quả cho tiếp vô ly. Chút nước lọc rót vô, khuấy đều một lượt. Thích thì có thể thêm vài viên đá cho có mát, có lạnh. Thế là tôi có ly trà tắc nhà làm.

Nước trà đó có chút xíu nhan sắc thay vì trong suốt nhạt nhoà nhờ đường nâu, vừa thơm vị quất lại vừa dịu thanh nhờ trái quả tươi và sạch. Tuy không thể ngon bằng ly trà sả-tắc ở tiệm cơm nhưng ngon hơn căng-tin sinh viên là cái chắc :-)))

trà tắc ở căng-tin sinh viên 15k với một trái rưỡi quất non

quất vườn nhà Hà Nội - đảm bảo sạch :-)

Thứ Năm, 15 tháng 4, 2021

ép nhanh & ép chậm - máy hurom và cải kale

cải kale với chút dứa và cà rốt - ép với máy Hurom
Năm nay TL tay chơi đầu tư máy ép chậm. Câu chuyện thành chủ đề của kha khá thì thào của đám tam cô lục bà tụ tập mỗi sáng trước cửa nhà quanh hàng xôi và hàng hoa quả. Theo lập luận của tất cả đám chị em đó thì thà mua mười cái máy ép thường - ép nhanh dùng dần còn hơi bỏ liền lúc một khoản kha khá để mua cái "của nợ" kia. 

Tôi nghe TL khen máy ép mới - ép chậm này lợi hại, nhưng chỉ đến tối hôm trước mới được "khai hoá văn minh" khi ngồi xổm trong bếp nhìn cái máy xử lý một rổ dứa và cà rốt. Máy chạy tự động, từ tốn, êm và bã hoa quả được vắt tới kiệt chứ không lớp bớp bọng nước như mấy cái máy cũ - ép nhanh trước kia trong bếp nhà Hà Nội.

Tối qua tôi lại có thêm một khám phá mới, lần này là bạn cải xoăn - cải kale mà từ mấy năm nay không ít dịp tôi nghe đủ kiểu tụng ca về công dụng thần kỳ của bạn ý. 

Nước ép cải xoăn pha lẫn nước ép dứa và cà rốt uống rất ngon. Còn thần kỳ đến đâu thì để từ từ tìm hiểu hỉ!

Thêm nữa, tôi nghĩ, tiền nào của nấy. Nếu dùng máy thường xuyên thì đúng là rất đáng, cái khoản đầu tư này. Nghe TL kể lần trước, khi còn chưa có máy mới này, cô em thử ép cải xoăn bằng hai máy cũ, một phổ thông và một được coi là kha khá đẳng cấp, kết quả một cho món rau nghiền, một cho được xiu xíu nước. Cứ không phong phú dồi dào nước ép xanh lét với các miếng bã khô cong như bây giờ 😀

Tôi không phải là tín đồ của trào lưu dùng nước ép. Nhưng cái vụ máy Hurom và cải xoăn - cải kale này, quả là thú vị!

dứa và cà rốt - nếu dùng máy ép thường,
hẳn sẽ chỉ được nửa cốc

bã ép cải kale - wow :-)))

Thứ Bảy, 2 tháng 1, 2021

bỏ cafe giảm trà, sinh tố nguyên xơ hoá thành xa xỉ

lúc cho dứa vô để xay, nó là cái cối
khi mình uống sinh tố nguyên xơ, nó hoá thành cái ly to
(1)

Tiên sinh ngồi nhà biển nhấp chuột đặt mua thực phẩm ở siêu thị tận Massachusetts. Ông lão tính toán rất khéo, đến nhà rừng chiều tối hôm trước thì sang trưa hôm sau có thể ung dung chạy xe qua siêu thị cách nhà non nửa giờ xe lấy đồ đủ cho cả thời gian ở trên núi lẫn một số là mang về Connecticut. Ông lão hỏi tôi có cần mua gì không. Trả lời, dứa, hai trái cho oách!

Lúc bạn đánh chén trở về nhà biển, tôi không nhìn kỹ hai quả dứa bự đó, chủ quan nghĩ là cả hai đều xanh xanh ương ương. Đến sáng hôm nay bắt đầu rờ đến chúng thì phát hiện một trái vừa vặn chín, một trái chín quá đà. 

Vì thế, phần cắt gọt để cho vô tủ đá cấp đông chỉ được quá nửa. Nửa còn lại chín mềm, chín ngọt, tôi xà xẻo mấy miếng cứ thế ăn chơi, lại mấy miếng nữa được dùng để thử nghiệm món đậu phụ tươi kho dứa xay vị chao. Phần còn lại kha khá,  tôi tính hồi thì quyết định làm ly nước ép, tự thưởng mình cho mình sau một ngày kiêng kị cafein chỉ uống nước lạt âm ấm từ sáng tới tối khuya.

Vấn đề là để kiếm được cái máy ép hoa quả thì chắc tôi phải mất thời gian nhiều ngày thúc giục Tiên sinh ngó gác mái, lục tầng hầm. Thôi, chuyển từ ép sang xay, xay sinh tố!

(2)

Nhà có cà rốt, tôi ngại rửa và cạo vỏ, bỏ!

Lại có một cọng cần tây "tây" - celery đã được rửa và làm ráo, à thế thì mình cho vô cối xay tít mù cùng với bạn thơm chín.

Nói cối xay nhưng không phải cối đường hoàng mà là thủ trưởng xay tay. Dứa và cần tây xắt miếng cho vào phần cối bằng nhựa được tay trái cố định. Còn tay phải hai ngón một ấn nút trên bắt điện một ấn nút tốc độ, chạy roèn roẹt đôi lượt.

(3)

Tôi ôm nguyên cái cối nhựa kiêm cốc chứa đó, từ từ thưởng thức món sinh tố nguyên xơ của mình.

Tự nhiên phá lên cười.

Vì nhớ lại cảnh trong bếp nhà Hà Nội mỗi bận chạy máy ép xử lý một mẻ lớn nào dứa, nào cam, nào táo, nào cà rốt rồi cả cần tây nữa, được mấy cốc nước ngon thì ngon thật nhưng công làm, công rửa máy thì thôi thôi là, rõ khổ!

Chủ Nhật, 1 tháng 11, 2020

làm gì với táo nhà rừng - apple cider vị cam

Lần đi Hancock vừa rồi, tôi đứng từ xa ngó cây táo mà không tính chuyện chạy lên nhà hàng xóm mượn vợt để hái quả. Lý do của tôi lúc đó rất ngây ngô, để dành cho chuyến đi sau. Rằng thì là mà mình sẽ ung dung hưởng nắng, hưởng ấm, và hưởng cái niềm vui chọc chọc kéo kéo và nhặt các trái quả mập mạp tươi sắc vàng vàng đo đỏ.

Lão Tiên sinh đi nhà rừng một mình đợt này, tôi nhờ ông hái táo giúp vì sợ đến lúc tôi có thể quay lại thì táo đã rụng hết trơn rồi. Tin buồn là trên núi tuyết đã tưng bừng, vụ hái táo coi như bỏ. Con giời đơ cái mặt khi nghe tin đó qua điện thoại, tiếc nẫu ruột.

Quay lại thùng táo thu hoạch đợt trước, và trong đà hưng phấn đã làm thành công mẻ nước táo - apple cider đầu tiên, tôi nấu thêm mẻ nước táo - apple cider mới. Lần này, công thức theo không chỉ chuẩn hơn mà còn có chút sáng tạo. 

Nhiều chủ bếp dùng cam, cả vỏ lẫn thịt quả. Tôi theo.

Mà không chỉ có thế, tôi còn thêm chút vụn vỏ cam khô, vốn bấy lâu nay chỉ dùng cho món bánh sò.

Lơ đễnh, lần này tôi bỏ qua bạn gừng tươi thái lát.

Có lẽ do cam tươi cho nước quả chua chua làm thay đổi độ đậm sánh của apple cider thành phẩm nên khi lọc và chiết nước táo ra chai lần này, tôi không gặp lại cái vẻ sánh mịn của mật ong rừng nữa. 

Nhưng bất luận thế nào thì kết quả bếp núc đối với tôi rất tuyệt. Nước táo trong, lóng lánh sắc nâu vàng bắt mắt, thơm vị cam và đầy nồng ấm của quế cùng đinh hương. 

Apple cider nhà làm, uống ấm ngon. Uống lạnh với đá viên ngon. Mà đơn giản nhất là pha với nước thường không ấm, chẳng lạnh, cũng ngon nốt!

Tạm biệt cây táo nhà rừng!

Thứ Sáu, 30 tháng 10, 2020

làm gì với táo nhà rừng - lần đầu làm apple cider

táo nhà rừng thu hoạch lần hai
Táo người ta bổ tư, để nguyên vỏ. Táo nhà mình quả xấu xí, thô kệch, bổ ra đôi khi lại bị ong châm chim rỉa chi chi nên con giời cẩn thận, để thành các miếng nhỏ táo "cởi truồng" sạch đẹp như mông em bé. Tức là, gọt sạch vỏ, bỏ sạch lõi, bất cứ chỗ nào thâm, rạn là tề đi hết.

Nồi inox bự đong ba ca nước - mỗi ca chuẩn 350ml, táo đôi chục quả nhỏ to trái vừa xinh quả thanh tra xứ mình trái bự nhất thì vừa nắm tay của một ông thợ cả, cứ thế sau khi được gọt và thái cho vô thẳng nồi nước sôi dần đều ở nhiệt trung bình.

Trong cái nồi inox thấp nhưng rộng lòng đó, tôi thả vô mấy nụ đinh hương, một thanh quế bự được bẻ thành dăm ba miếng nhỏ, hai lát gừng mỏng và một cup đường nâu siêu xịn mà bữa trước bạn đánh chén mua về để dành riêng cho việc làm món cá hồi xông khói tại gia.

Nồi táo sôi, lửa đưa về liu riu - theo hướng dẫn phần nhiều thì là nên dùng slow cooker nhưng tôi không biết dùng cái nồi đó mà lão Tiên sinh không có nhà nên tôi mau dẹp ý tưởng này. Ngoài trời mưa tuyết ầm ĩ, trong nhà hệ thống sưởi đã được bật đảm bảo ấm, giờ lại thêm phần ấm áp với hương trầm và nồng của quế cùng đinh hương. 

Đến từ xứ nóng ẩm, hiểu biết của tôi về văn hoá xứ lạnh từ những nhâm nhi đồ ăn thức uống tới những thụ hưởng sinh hoạt khác trong tiết đông xứ người của tôi về căn bản là zero. Đúng là trong năm trọn ở Paris khi học Sciences Po, tôi đã có một hai dịp biết đến hương vị mùa đông ở nhà Mẹ trẻ của Alex, nhưng cái năm đó nào có tuyết rơi dù lạnh thấu xương thì có đấy. Trải nghiệm của tôi coi như là cụt lủn và thật dễ quên vậy thôi.

Hôm nay, ngồi ngắm cái nồi trên bếp lửa li ti, hít hà căng lồng ngực hương nồng và ấm của món táo hầm, tôi nghĩ mình bắt đầu chạm khẽ vào sợi dây cảm thụ cái gọi là sự ấm áp xứ Tuyết!

Táo chín nhừ sau gần ba giờ ninh, nắp nồi được mở, hương thơm lại thêm dâng thêm vài tầng lan toả khắp nhà. 

Khi cái nồi đã thiệt nguội, công cuộc chắt lọc bắt đầu. Già một lít nước đầu vào, nước táo hầm chắt ra được hơn cái hũ vốn đựng bơ lạc Thái gần 400ml. Nước nâu láng bóng, sánh mịn như mật ong rừng. 

Còn chút nước tiết ra dư đáy nồi, tôi pha chơi cốc nước đá. Úi chui choa, sướng!

Xem ra ngày mai tôi tiếp tục chiến đấu với già nửa khay táo còn lại :-)))

* Còn đây là về apple cider vị cam.

Thứ Năm, 2 tháng 7, 2020

giải khát mùa hè - hoa quả ngâm nước sữa dừa

Bữa trước trong túi đồ ăn kêu từ quán Thái, chúng tôi nhận được mấy phần quà tráng miệng của bà chủ tiệm, trong đó có hai hộp hoa quả ngâm nước sữa dừa ăn lạnh, rất thú vị.

Trái quả có mít chín mềm thái/xé nhỏ, vài trái dưa vàng đanh thái con chì, lại thêm mấy miếng thạch dừa. Đặc biệt nhất là nước sữa dừa, tôi đồ rằng là món cốt sữa dừa chưng rồi làm loãng với hảo ngọt là đường và cường vị tăng sắc là lá nếp.

Món để trong tủ mát, ngọt thanh, phần hoa quả giòn giòn, sần sật, rất thích hợp cho giải khát mùa hè.

Thứ Hai, 3 tháng 12, 2018

thêm công thức đồ uống và đồ ngọt tráng miệng

Để chờ thử nghiệm nhá :-)

- Ciao: Trái khổ qua, táo xanh và dứa. Có thể thêm sữa để tăng độ mịn và ngậy.

- Chị Hoa: trà xanh (tự xưng organic) vị gừng (đã được tẩy hăng)

- Hum: bạc hà xay nước xanh dịu với vị thơm của trái tắc

- Tiếp tục Chị Hoa: xôi và khoai môn tím giã/xay nhuyễn nấu đường (chắc thốt nốt) ngọt dịu với nước sữa dừa khuấy bột năng/sắn dây tạo độ sánh mịn

Thứ Bảy, 8 tháng 9, 2018

nước ép - khi dứa gặp cóc chín

Cóc xanh TL nhờ con bé bán hàng nhờ trước cổng mua bịch to từ sạp đổ buôn; còn dứa thì chính là nó gọt bán cả sọt lớn.

Cóc xanh ngả chín vàng, hơi mềm chút, thực gọi là chín tới, gọt vỏ thái lát. Dứa bổ sáu, bổ tám.

Các bạn đó cho vào máy ép, roèn roẹt một hồi, trút bình thủy đậy nắp kín nhét vô tủ lạnh.

Qua nửa ngày, có cốc nước mát, ngọt lừ vị quả tự nhiên, thêm thơm và thanh của trái cóc.

Chỉ có điều phải tội là gọt cóc xem chừng mất công, sau nữa là lọ mọ rửa cái máy ép.

Hồi trước mọi người tụng ca cái máy thần thánh ép chậm, hình như xuất xứ Hàn, tôi nghe xong cái giá thì khinh khỉnh quay đi. Giờ ngẫm ngẫm nghĩ nghĩ, xem chừng ép chậm vừa được nước trong, không hao hụt nhiều vitamine, cũng không bị tình trạng phần bã không được ép hết phí phạm vô nhường, thế thì cái máy quả là một ý tưởng tốt.

Nhưng phải mỗi tội, cái giá giống như xương cá mắc ở cổ họng ý :-)

Để xem ý chí cắt, gọt, thái và ép còn kéo dài tới đâu. Nếu vẫn duy trì thì con giời sẽ nghiêm túc phi thường mơ về cái máy ép chậm, hỉ 😊😊😊

Thứ Năm, 21 tháng 6, 2018

soda sả tắc và soda chanh leo

Bạn đánh chén quen thuộc của tôi có thói quen kêu soda đầu bữa. Một hai lát chanh chạy qua hàng muối, cộng với thứ nước trong vắt và sủi bọt tăm đó, tôi nhìn nhiều lần thành quen nhưng vẫn không sao hiểu nổi nó có gì hấp dẫn.

Ngày đẹp trời, có đứa nghịch ngợm với cái lọ nước giải khát vị sả và quất trước mặt, rỗi hơi đến độ mượn chút nước soda trộn vô. Úi chà, thế là có món nước mới vui vẻ.

Cái đà ấy phát huy ở nhà. Thế là có nước cốt chanh leo - rất mất công để làm đối với kẻ lười cố hữu - phối cùng nước của lon soda được giấu trong tủ lạnh đã cả tuần.

Trời nóng, nực. Nhà không có đá, người trong nhà từ lâu quên mất thú vui uống các thức có đá. Từ đá chuyển xuống cấp để mát. Nước soda mát như vậy, thi thoảng coi như không tệ. Và cũng không phải quá nghĩ nhiều về cái sự lạm dụng junk/fizzy drink hỉ :-)

Thứ Hai, 7 tháng 8, 2017

nước vắt quả tươi cam & quýt

một cốc rưỡi latte của tôi :-) nước quả và cafe ai hơn?
Hỗn hợp nước vắt cam sành + cam xoàn + quýt, tất cả đều là trái quả miền Nam.

Tôi lười ăn hoa quả, đĩa quả cắt miếng để trước mặt, có đưa vô miệng, có nhai cũng ngại. Sau nghĩ ra trò hay, một công đứng vắt bọn quả họ nhà cam, lọc bỏ hạt rồi cho nước vào cái lọ, sau nhét vào ngăn mát tủ lạnh.

Nhà người ta tủ đá là để làm đá, nhà mình không có đến một khay nhỏ, từ lâu đã bỏ thói ăn cái thứ lạnh này. Nước quả để một hai giờ, mát vừa vặn. Thậm chí TL bị ho, rát họng, còn kêu uống tươi liền.

Thực thà mà nói bọn quả đứng một mình, giả sử vắt nước tôi không thích. Cam sành quả ngon quả dở, cam xoàn miền Nam nức tiếng đối với tôi thua xa các bạn đến từ Hà Tĩnh hay Hòa Bình, còn quýt thì nhàn nhạt. Lạ là khi các bạn ấy ở cùng nhau, bổ túc cho nhau, thì chuyện hóa thành hay ho. Nước quả vắt cứ thế, không thêm chút đường nào, uống mát, vị dịu, rất dễ chịu.

Đã gần tuần tôi luyện tập vụ ăn trưa, bắt đầu thành phản xạ chó-cún, đến giờ eo éo cái bao tử nhắc thì đi mần cho mình một bữa. Còn chiều về thì chăm chỉ rửa quả, vắt nước và uống vitamins.

Cái này gọi là sống có trật tự và lành mạnh, ít nhất là so với vụ nốc cafe vô tội vạ vào bất kỳ thời gian nào của ngày hồi trước :-)))

Thứ Tư, 31 tháng 8, 2011

món sấu dầm kiểu t.

Theo phần lớn các hướng dẫn cho món sấu dầm cuối mùa, luôn phải có chút vôi cho quá trình thực hiện và theo các tác giả thì có thể để lâu ăn dần.

Sấu dầm

Không có và ngại kiếm vôi thì mình đánh bài cùn, lập luận là có gừng tẩy và tạo vị là đủ. Làm thử rồi cho T.L. và T. mèo làm khách thử nghiệm. Hồi đáp tích cực thì ghi lại công thức để sau "phát triển" tiếp (từ này nghe rất oách!). Món sấu dầm tự chế này mình chủ trương là ăn liền.

Nguyên liệu:
- Trái sấu chín tới (mình không biết dùng từ nào cho thật chính xác, ý ở đây là không phải loại sấu chín vàng hẳn mà quả hơi ngả màu thôi) chọn quả to (nói vậy vì có giống sấu quả tháu nhỏ xinh xinh, làm loại này phải người tính không kiên nhẫn và thích ăn nhiều như mình thấy hơi oải). Lần này mình làm chừng 30-35 quả, không nhớ chính xác.
- Đường nâu
- Muối
- Gừng

Thực hiện:
- Chuẩn bị sẵn tô nước để bên, sấu gọt vỏ (không cạo vì nếu cạo thì vẫn còn lớp vỏ mịn lúc ăn chát lắm) rồi thả nguyên quả đã gọt vào bát.
- Sấu gọt xong hết rồi thì lại kiếm bát nước mới, thả mấy hạt muối (mình làm vậy mà chẳng biết tại sao, cứ cảm thấy nên có muối thì cho vào thôi), gọt cắt khoanh xoắn trôn ốc bỏ hạt từng quả một rồi để phần thịt sấu vào bát nước.
- Xong xuôi hết rồi thì bắc nồi nước, thả mấy lát gừng tươi đun sôi. Nước gần sôi thì trút các quả sấu ngâm từ nãy ra cái rổ cho ráo nước, chờ sôi rồi thì cho sấu vào và tắt bếp. Dùng đũa dài hoặc thìa gỗ đảo nhẹ rồi lại trút ra rổ để ráo. Mình không nhớ chính xác thời gian để sấu trong nước nóng là bao lâu. Túm lại là khi nếm thì sấu vẫn còn vị chua, tất nhiên là thế rồi, nhưng ăn sần sật chứ không cứng như lúc ban đầu, còn phần lõi sát hạt thì mềm.
- Kiếm cái bát thủy tinh và trút sấu đã ráo nước vào đó, trộn đường (mình cho khá nhiều, cỡ 6-7 thìa súp) và vài lát gừng thái thật mỏng (nếu không muốn vị gừng quá trội thì trước khi cho vào sấu nên ngâm nước một lúc). Nhẹ nhàng trộn đều tay rồi bỏ vô tủ lạnh.


* Món này làm tối hôm trước thì sang chiều tối hôm sau đi làm về có thể chế nước sấu uống ngon lành rồi. Các lát sấu ngấm đường ngả màu hổ phách, coi rất đẹp mắt. Chỗ sấu ngâm đó đủ pha 4-5 cốc, khi pha thì gạn bỏ gừng lát đi.
Nước sấu chua dịu, ngòn ngọt. Sấu ăn sần sật, chỉ hơi chua tê tê đầu lưỡi, đượm vị gừng. Rất thích!